2 năm không về thăm quê vợ, tôi sững người khi thấy nhà ngoại xây mới hơn 2 tỷ. Cấp tốc quay trở về nhà mở két sắt ra thì tôi ch;:ết lặng với thứ ở trong đó. Vội vàng gọi vợ..thì mới tá hỏa….

Đã hai năm tôi chưa về thăm quê vợ. Công việc ở thành phố quá bận rộn, những áp lực cơm áo gạo tiền khiến tôi không có thời gian nghĩ đến chuyện về quê. Thú thực, từ ngày lấy vợ, tôi cũng ít quan tâm đến chuyện gia đình bên ngoại, phần vì nghĩ đã có anh chị vợ lo, phần vì tôi không quá thân thiết với họ.

Vậy mà hôm nay, trong một lần đi công tác ngang qua, tôi quyết định tạt về quê vợ một chuyến. Khi xe dừng trước cổng nhà ngoại, tôi không khỏi sững sờ. Căn nhà cũ kỹ mà tôi từng biết nay đã thay đổi hoàn toàn. Trước mặt tôi là một căn biệt thự khang trang, thiết kế hiện đại, rộng rãi hơn cả căn nhà tôi đang ở trên thành phố.

Tôi lặng người. Mẹ vợ tôi vốn chỉ là một người phụ nữ nông thôn, quanh năm lam lũ, anh chị em vợ cũng không khá giả gì. Vậy mà sao có thể xây dựng được một căn nhà như thế này? Tôi bước vào trong, nội thất còn khiến tôi ngỡ ngàng hơn. Đèn chùm lộng lẫy, sàn nhà lát đá hoa cương, đồ nội thất gỗ đắt tiền.

Mẹ vợ thấy tôi thì niềm nở đón chào:

  • Ối giời, con rể về đấy à? Sao không báo trước để mẹ chuẩn bị?

Tôi cười gượng:

  • Dạ, con tiện đường nên ghé qua. Nhà mình đổi mới nhanh quá mẹ nhỉ?

Bà cười hồn hậu:

  • Ừ, cũng nhờ con gái mẹ chịu khó, chứ nhà quê làm gì có tiền mà xây thế này.

Câu nói của mẹ vợ khiến tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn. Tôi cố tình hỏi thêm:

  • Vợ con giúp đỡ sao mẹ? Cô ấy đâu rồi ạ?

  • Nó mới về hôm trước, xong lại lên thành phố rồi. Mà thôi, vào nhà đi con, mẹ bảo đứa em pha nước cho con uống.

Tôi không còn tâm trí để uống nước. Suốt chặng đường quay về thành phố, lòng tôi như có lửa đốt. Hai năm qua, công việc của tôi vẫn vậy, mức lương đủ sống nhưng không dư dả, còn vợ tôi – cô ấy làm gì mà có thể gửi tiền xây nhà cho mẹ?

Bí Ẩn Trong Két Sắt

Về đến nhà, tôi lập tức vào phòng ngủ, nơi đặt chiếc két sắt mà vợ chồng tôi vẫn thường dùng để cất giữ giấy tờ và tiền bạc quan trọng. Lâu lắm rồi tôi không kiểm tra nó. Cảm giác bất an ngày càng lớn khi tôi mở két ra.

Bên trong gần như trống rỗng. Số tiền tiết kiệm hơn 500 triệu tôi nhớ rõ ràng từng để đó giờ biến mất không dấu vết. Chỉ còn lại một xấp giấy tờ mà tôi chưa từng thấy trước đây. Tôi vội vàng lật xem, tay run lên khi nhận ra đó là những hợp đồng vay nợ, với số tiền lên đến gần 2 tỷ đồng.

Cổ họng tôi khô khốc, tim đập mạnh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Tôi lập tức gọi vợ. Điện thoại đổ chuông một lúc rồi cô ấy bắt máy.

  • Anh gọi em có chuyện gì vậy? – Giọng vợ tôi vẫn bình thường, không có vẻ gì là lo lắng.

  • Em đang ở đâu? – Tôi gằn giọng.

  • Em đang làm việc chứ đâu. Có chuyện gì thế?

  • Tiền trong két sắt đâu?

Có một khoảng lặng dài trước khi vợ tôi trả lời:

  • Anh… đã mở két rồi à?

  • Em nói đi! – Tôi quát lên.

  • Được rồi, em sẽ về ngay, anh chờ em.

Một giờ sau, vợ tôi có mặt ở nhà. Nhìn khuôn mặt tái nhợt của cô ấy, tôi biết chắc có chuyện không hay.

  • Tiền đâu? – Tôi hỏi lại lần nữa.

Vợ tôi cúi đầu, giọng run run:

  • Em… đã lấy số tiền đó để trả nợ cho anh trai em.

Tôi chết lặng.

  • Anh trai em? Anh ta nợ gì mà đến mức em phải lấy hết tiền tiết kiệm của vợ chồng mình?

  • Anh ấy vay nặng lãi để đầu tư làm ăn, nhưng thất bại. Chủ nợ dọa sẽ làm lớn chuyện, em không còn cách nào khác…

Tôi tức đến run người:

  • Thế còn giấy tờ vay nợ này? Là sao?

Vợ tôi rơi nước mắt:

  • Em đã vay thêm để giúp gia đình xây nhà.

Tôi ngã phịch xuống ghế. Một nỗi thất vọng tràn ngập trong lòng.

  • Em giấu anh làm chuyện lớn như vậy sao? Em có biết hai năm qua anh đã cố gắng thế nào không? Tại sao em không nói với anh một lời?

Vợ tôi khóc nức nở:

  • Em biết anh sẽ không đồng ý, nhưng em không thể bỏ mặc gia đình mình. Em nghĩ mình có thể từ từ trả nợ mà anh không phát hiện ra…

Tôi cười nhạt. Hóa ra, người vợ mà tôi tin tưởng, người mà tôi luôn nghĩ là chung sức cùng tôi xây dựng tổ ấm, lại có thể lừa dối tôi suốt thời gian dài như vậy.

Cả đêm hôm đó, tôi không ngủ. Tôi nghĩ về những năm tháng qua, về niềm tin đã bị phản bội, về tương lai đầy rẫy những khoản nợ trước mắt.

Rốt cuộc, hôn nhân có phải là cùng nhau chia sẻ hay chỉ là sự che giấu để rồi dẫn đến tan vỡ?